I.
Ních nêm đầy đủ: “Trưởng bản Còi”,
Tuổi đời sắp tới ngưỡng “Bẩy mươi”.
Ký, Bình mấy việc ghi để nhớ,
Thơ, Phú dăm dòng viết lưu chơi.
Đồng tâm, kẻ lạ khen: hay đấy,
Nghịch nhĩ, người quen bảo: dở hơi.
Phần ta cứ viết và chia sẻ
Cho đến tận khi bút cụt ngòi!
II.
Mẹ sinh tôi vốn
đã còi,
Phật, Trời ban
lộc: “số người làm quan”,
Trải bao đói rét,
gian nan,
Ngoi lên đến chức
“Trưởng làng” như ai.
Ít tiền, giầu
chí, lắm lời,
Thích đi ngắm
cảnh, ưa người kết lưu.
Từ ngày giao ấn,
nghỉ hưu,
“Lốc”, “Phây”
buổi tối, “khuyển”, “ngưu” ban ngày.
Ngẫm ra từ bấy
đến nay,
Khen chê đã lắm,
dở hay cũng nhiều.
Dẫu cho “mực cạn,
bút xiêu”,
Đã say nên phải
đánh liều cứ chen!
- Lương Đức Mến, Kỷ niệm 5 năm ngày nhận sổ-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân