Theo nội dung ghi tại GIẤY MỜI số
494/GM-PX13 ngày 23/4/2014 của Phòng TCCB thì ngày 06/5/2014 tôi sẽ đến cơ quan
để nhận GIẤY CHỨNG NHẬN HƯU TRÍ. Tranh thủ ngày nghỉ chuẩn bị sẵn bài “diễn văn”
này.
Những năm gần đây, cứ vào dịp đón Tết cổ truyền là Đảng ủy, lãnh
đạo Công an tỉnh lại tổ chức buổi gặp mặt các cán bộ hưu trí từng giữ cương vị
lãnh đạo, đại diện gia đình chính sách trong CAND tỉnh Lào Cai. Những cuộc gặp
như thế thật là trang trọng, đầm ấm chan chứa tình người. Chuẩn bị đón Xuân
Giáp Ngọ vừa qua, lần đầu tôi được dự một buổi như thế với tư cách khách mời.
Ngày 23/02/2013 tôi 58 tuổi, đến hạn tuổi
cao nhất phục vụ trong CAND nên từ giữa năm 2012 tôi đã phân nhiệm việc điều
hành đơn vị cho cấp phó trực tuần, không ký các KLGĐ nữa, trừ những trường hợp
thật cần thiết. Ngày 28/9/2012 Giám đốc Công an tỉnh có Công văn số
1419/TB-CAT(PX13) về việc tôi chuẩn bị bàn giao công tác để nghỉ công tác chờ
hưởng chế độ hưu trí từ 01/3/2013. Sau đó ngày 29/3/2013 Giám đốc Công an tỉnh
có Quyết định số 424/QĐ-CAT(PX13) cho tôi nghỉ chờ hưu từ 01/4/2013. Do bận nhiều
việc khác nên tổ chức chưa bố trí được thời gian và đến ngày 18/4/2013 tôi mới
chính thức bàn giao hồ sơ, tài sản mình quản lý và công việc cho người tạm điều
hành đơn vị thay tôi là PBTCB, PTP Trịnh Minh Phú và các đ/c lãnh đạo, CBCS liên
quan. Trong 1 năm nghỉ chờ hưu tôi đã được nhận:
- HUÂN CHƯƠNG BẢO VỆ TỔ QUỐC HẠNG Ba
;
- Nâng lương cấp bậc hàm từ Đại tá hệ
số 8,1 lên hệ số 8,4;
- Huy chương Chiến sĩ vẻ vang Hạng 2
và 3 (Hạng Nhất đã nhận).
Mặc dù đã có sự chuẩn bị từ trước và
được CA tỉnh, Bộ CA quan tâm, nhưng đến hôm nay, ngày chính thức nhận sổ hưu,
trong tôi cũng lắm cảm xúc, suy tư chen lẫn buồn vui..
Tôi vui bởi: Tính đến nay, 40 năm
trong LLVT (1973-2013, có 8 năm đi học tại
trường CA và QĐ), 32 năm (1981-2013)
đứng trong đội ngũ KTHS với nghề lao động đặc biệt, nặng nhọc, độc hại, nguy hiểm
là Pháp y (loại V, loại VI theo Danh mục quy định tại
Quyết định số 44/LĐTBXH-QĐ ngày 29 tháng 01 năm 1997 của Bộ Lao động- Thương
binh và Xã hội), 29 năm (từ 1984)
trên cương vị lãnh đạo trong đó có 23 năm (từ
1990) là Trưởng phòng; nhiều khóa tham gia BCH Đảng bộ, UBKT Đảng ủy, liên
tục là Bí thư Chi bộ từ 1985; 8 năm là Ủy viên Thường trực HĐPY tỉnh (1982-1990), tham gia BCH Hội Pháp y Việt
Nam Khóa I...Nhìn lại thấy cũng đã làm được một số việc tuy nhỏ bé nhưng là những
viên gạch, hạt cát đóng góp cho sự nghiệp xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của
lực lượng KTHS-PY nói riêng và Công an tỉnh Hoàng Liên Sơn cũng như Lào Cai nói
chung sau này. Tôi vui vì sự đóng góp của mình đã được đơn vị, CA tỉnh, tỉnh, Bộ
Công an và Nhà nước công nhận; đồng đội, đồng nghiệp biết đến. Đó là từng được
tặng thưởng nhiều Huân, Huy chương, Kỷ niệm chương, Bằng khen, Giấy khen của
các ngành, các cấp; nhiều năm là Chiến sĩ thi đua cấp tỉnh, CSTĐ toàn lực lượng
và CSTĐ cơ sở; chưa bị kỷ luật thành văn. Lãnh đạo đơn vị liên tục đạt Tiên tiến,
nhiều năm đạt Quyết thắng. Cao hơn đó là những danh xưng không chính thức, như
“Mến còi”, “Trưởng bản”, “Chuyên gia phát biểu, sửa văn bản”, “Trưởng phòng đòi
hỏi chính sách”...là “thương hiệu” mà đồng đội ban tặng.
Với tính thẳng, dám nghĩ, dám làm,
dám nói; được đào tạo cơ bản lại là con trưởng, trưởng chi, trưởng ngành rồi
làm Trưởng phòng đến ngót 30 năm nên cũng có những vị lãnh đạo, đồng cấp và thuộc
cấp không mấy ưa, có người còn cho là “ngang”, “nói liều”, “suồng sã”, “cãi
lãnh đạo”. Nhưng
nhìn lại tôi không có ân hận, hối tiếc gì. Bởi như tôi từng viết:
Ba Hai năm sống trong nghề,
Lời khen đã lắm, tiếng chê cũng nhiều.
Mặc ai nắng sớm mưa chiều,
Riêng ta ta vẫn ghét - yêu rõ ràng.
Mặc ai lựa việc
cao sang,
Tuy nhiên, như mọi người, trong tôi cũng thấy bùi ngùi, luyến tiếc.
Mới ngày nào đây đầy nhiệt huyết, mang hiểu biết áp dụng trong mỗi lần khám
nghiệm, từng trang giám định, mỗi buổi lên giảng bài, trong hội nghị hay trong
các hoạt động chuyên đề, văn nghệ, thể thao…của đơn vị:
Bao lần nắng Hạ,
gió Đông,
17 huyện thị
bước cùng anh em.
Tách tỉnh về lại
vùng biên,
Vẫn yên nghiệp
cũ nhiều phen ngập ngừng.
Bãi sông, đường
lớn, mái rừng,
Phố đông, bản
vắng đều từng đã qua.
Kia vụ trộm, nọ
cháy nhà,
Đây vụ án mạng
hay là không may?
Phải đâu tất cả
phơi bày,
Có đi nhập cuộc
mới hay khôn cùng.
Này Quai, này
Xoáy, này Cung,
Đâu đường tách
nhánh, đâu vùng hợp biên.
Chữ này nét
móc, nét xiên,
Chữ kia quai
thắt, nét liền run run.
Ấn chỉ này chẳng
cùng khuôn,
Chắc rằng giấy
giả thêm buồn người mang.
Sắc đồ hợp vạch
rõ ràng,
Là ma túy đó
cùng “nàng tiên nâu”.
Đây người ai
oán cơ cầu,
Mức di chứng ấy
xếp đâu cho vừa?
Buồn vui trong
việc kiểm tra,
Giám sát rành
rọt thực là nghiêm minh.
Mà giờ đây tôi, như bao
người khác, theo quy luật, đã được xếp vào lớp người cao tuổi. Ngày 25/9/2013 Bộ
trưởng ký Công văn số 3718/BCA-X11 Về một số giải pháp củng cố kiện toàn đội
ngũ cán bộ làm công tác pháp y (thực hiện
từ 01/10/2013) trong đó có phụ cấp, chế độ ưu đãi về nghỉ dưỡng về tuổi nghỉ
hưu. Đây là kết quả của cả một quá trình
hội thảo, đề nghị của các thế hệ làm công tác Pháp y, Kỹ thuật hình sự, Điều
tra hình sự trong CAND, đặc biệt là trong quá trình tham gia xây dựng Luật Giám
định tư pháp có sự đóng góp tích cực của bản thân tôi. Nhưng do tháng sinh của
tôi trước thời điểm có hiệu lực của Công văn trên nên không được hưởng bởi tôi
không xin “kéo dài” thêm như một số người khác nói thật lòng, cũng thấy rõ là một
thiệt thòi. Cũng từ đây trong tài khoản cá nhân sẽ không còn tiền lương hằng
tháng, tiền điện thoại cắt; tiền thưởng ngày Tết, ngày Lễ không còn. Bạn bè, đồng
nghiệp, thuộc cấp, giao tiếp cũng vơi dần theo năm tháng, như có người than:
Nhớ xưa: Trưa,
Tối, Sớm, Chiều:
Xe đưa, đệ
đón, chiếu điều ngồi trên.
Nay xe, đệ đã
cắt duyên,
Quay sang Sếp
mới, chúng quên ta rồi!
Thêm nữa, so
với đồng lứa thì gia sản vật chất của tôi có thể nói là hạt cát đứng cạnh núi
Thái. Đồng thời, một số đề xuất tâm huyết của tôi được lãnh đạo CA tỉnh
và cơ quan chức năng ghi nhận nhưng thực tế lại chưa như mong đợi nên càng thêm
chạnh lòng. Mặc dù đã nhận thức được rằng về hưu là qui luật của đất trời, là
qui định của luật pháp, “đến hẹn thì về” chẳng ai tránh khỏi, đã có sự chuẩn bị
chu đáo song khi giờ phút này đến tôi vẫn cảm thấy hụt hẫng, bâng khuâng, nghẹn
ngào, khó nói nên lời...Những kỷ niệm cũ cứ ùa về:
Tôi đây tên gọi “Mến còi”,
Tuổi Dê - tự nhận là người đoan trang.
Cân nặng thì đứng cuối hàng,
Chiều cao thì xếp làng nhàng bậc trung.
Quê vùng nước lợ Hải Phòng,
Nhưng lớn lên giữa núi rừng Lào Cai.
Tuổi thơ trải lắm chông gai,
Thi Vô tuyến Điện lại ngồi Quân y.
Bạn bè Nội, Ngoại, Sản, Nhi,
Buộc tôi ngoại nguội - khó bề phô trương.
Yêu vùng quê mới khai hoang,
Rời Viện, trở lại tỉnh Hoàng Liên Sơn.
Bén duyên lấy vợ sinh con,
10 năm 4 bận
chuyển dồn chung cư.
Chuyên Tâm, luyện Trí, thuận đò,
Tới năm Canh
Ngọ được giao Trưởng phòng.
Lăn lộn từ bấy đến nay,
Khen chê cũng lắm, dở hay đã nhiều.
Thoắt trông tuổi đứng xế chiều,
Trở trăn, suy ngẫm lắm điều riêng chung.
Nghĩ đi kể cũng sượng ngùng,
Nghĩ lại vẫn thấy anh hùng như ai.
Trông lên tuy có kém tài,
Trông xuống thì rõ vẫn oai nhất nhà.
Vẫn là chồng, vẫn là cha,
Ăn ngày hai bữa, ngủ ba bốn giờ.
Nhà ở có cửa, có hè,
Ra đường dân chúng, bạn bè hỏi han.
Gái, Trai cũng đủ đôi đàng,
Mỗi năm một lớp, đàng hoàng Kỹ sư.
Xe vững bốn bánh vi vu,
Nội, Ngoại 2 cháu rõ là điển trai.
Để đến hôm nay có thể ngẩng cao đầu
nhận sổ hưu:
Ra đi khi tóc còn xanh,
Nay đầu bạc
mái, nghiệp ngành chia tay.
Ngoảnh nhìn
thoáng chút men say,
Tình này gửi lại
những ngày xa xưa.
Kính thưa các đ/c! Một nét rất đẹp trong văn hóa của ngành, của
CA tỉnh là cách ứng xử của lãnh đạo với CBCS. Theo cách nói của người xưa là sự
đối nhân xử thế. Trong 23 năm tái lập, xây dựng, chiến đầu và trưởng thành, CA
tỉnh đã nhiều lần thay đổi về lãnh đạo; về tổ chức bộ máy… Những thay đổi này
đã làm xáo trộn nhiều về nhân sự, thế nhưng lãnh đạo CA tỉnh đã sắp xếp, bố trí
rất ổn thỏa, không ai bị dư ra, không ai bị mất việc, ai cũng có chỗ đứng của
riêng mình trong guồng máy chung. Từng nhiều khóa làm công tác Kiểm tra Đảng
tôi biết, ai vì lý do nào đó bị kỷ luật cũng được xử lý rất đạt lý, thấu tình
và phần nào đó cái tình nhiều hơn. Việc đối nhân xử thế như vậy không phải ở
đâu cũng có .
Đối với người về hưu CA tỉnh
rất ưu ái, nghĩa tình. Ngoài Câu Lạc bộ SQCA hưu trí còn nhiều việc để ai cũng
thấy ấm lòng, như: cử cán bộ đến thăm hỏi, động viên, chia sẻ với người về hưu
bị ốm đau, bệnh tật; tổ chức tang lễ cho SQ hưu trí qua đời do tuổi già hay tai
nạn. Có thể nói đây là một nét đẹp, rất đẹp, rất nhân văn tạo nên khối đoàn kết,
tạo nên sức mạnh cho sự thành công và phát triển của CA tỉnh. Hy vọng rằng, những
tháng năm “kinh tế thị trường” kế tiếp sẽ giữ gìn và phát huy hơn, đặc biệt lớp
hưu ngày nay khác các cụ lớp trước.
Tôi nói như vậy không nhằm để đánh giá các nhân tố tạo nên sự
thành công của CA tỉnh, nhưng trong những giây phút đầy cảm xúc của ngày nhận sổ
hưu, tôi xin được bày tỏ những cảm nghĩ của riêng mình. Cảm nghĩ này không thể
tự nhiên có, mà được hình thành sau 32 năm sống và làm việc tại đơn vị KTHS thuộc
Công an tỉnh.
Đối với các CBCS trẻ, tôi xin có lời khuyên: nghề KTHS rất khó
HTNV chứ chưa nói HTXS nếu chúng ta không có tâm huyết, không chịu khó học hỏi,
tự học, tự nâng cao kiến thức; nghề của ta tuy khó nhưng cũng rất dễ làm giàu,
nếu chúng ta thiếu sự tỉnh táo, thiếu lương tâm trách nhiệm mà chỉ biết cố làm
giàu bằng mọi giá! KTHS không “tiết lộ thiên cơ” như thầy bói, chẳng “Cưỡng lại
mệnh trời” như thầy cúng mà chỉ bổ trợ để ra và chứng minh sự thật như nó vốn
có bằng chứng cứ vật chất. Bởi vậy nó bền vững và thường được hưởng hồng phúc
lúc cam go. Kinh nghiệm đời tôi, tôi biết “giúp người đâu để mong người trả ơn”
nhưng cuộc đời sẽ ban ân huệ cho chúng ta. Các bạn hãy tin như vậy:
Ra về xin nhắn
một câu:
Tình yêu Kỹ
thuật trước sau vẹn thề.
Nhớ lời dạy của
Bác Hồ,
Nhớ tình đồng
đội, nhớ nghề đã theo.
Tình riêng chẳng
biết nói nhiều,
Gửi người ở lại
đôi điều trao nhau.
Nghĩa tình có
trước có sau,
Niềm vui san sẻ,
nỗi đau chia cùng.
Anh em quyết một
chữ “đồng”,
Sao cho mẫu mực
cùng chung chuyên cần.
Trong buổi gặp mặt này, một lần nữa, tôi xin trân trọng biết ơn
và vô cùng cảm tạ các đ/c lãnh đạo CA tỉnh, lãnh đạo các phòng, ban thuộc CA tỉnh,
các cơ quan chức năng và anh em bạn bè thân thương, đồng nghiệp, thuộc cấp ở
trong và ngoài CA an tỉnh đã thương, giúp đỡ, ủng hộ tôi trong suốt chặng đường
32 năm qua trong nghề KTHS-PY và 22 năm nghề ấy trên mảnh đất “Nơi con sông Hồng
chẩy vào đất Việt”.
Rất tiếc là không thể có lời với hết tất cả các đ/c, các vị từng
cộng tác, va chạm với tôi và xin tha thứ nếu thời gian qua tôi có gì sai quấy,
có lỗi với đ/c và quý vị. Xin chúc quý vị và các đ/c lãnh đạo, các đồng nghiệp,
các CBCS cùng gia đình luôn luôn bình an, sức khỏe, hạnh phúc và thành đạt. Và
xin nhắc lại:
40 năm giữ vé
đò
Hôm nay tới bến,
cập bờ sang sông.
Niềm vui rạo rực
trong lòng,
Nâng niu giữ
miếng đỉnh chung giữa làng.
Con cháu, sự nghiệp
đeo mang,
Gửi người ở lại
ngó ngàng giúp cho.
Cuối cùng, xin kính chúc lãnh đạo CA tỉnh, các phòng, ban, cùng
toàn thể CBCS lời chúc sức khỏe, phát huy những thành tựu đã đạt được, phấn đấu
không ngừng để trong những năm tới chúng ta không chỉ có được những danh hiệu
cao quí mà còn có hệ thống cơ sở vật chất đàng hoàng, to đẹp hơn; có được lòng
tin của nhân dân các dân tộc trong tỉnh vững hơn nhiều lần... để thanh “Bảo kiếm”
giữ ANTT nơi “phên dậu quốc gia” luôn sắc bén, dẻo dai và cứng cáp.
[1]
Những đoạn thơ trong bài là trích, sửa ở những bài đã có trong chuyên khảo "CHẶNG ĐƯỜNG KỸ THUẬT HÌNH SỰ".
Đã đọc (có thêm, có bớt) lúc 16 giờ chiều 06/5/2014). Nhiều tiếng cười xen kẽ sau đó là vỗ tay. Nhận tặng vật của BCA, 2 phong bì (BCA và CAT), hoa. 17 giờ liên hoan. Say!
Trả lờiXóa