Nhận quà, nhận một nỗi lo...
Em tự Hải Dương gửi quà về:
Vải, Hồng ngọt lịm, đượm tình quê.
Chẳng quên nhắn gửi: câu “đòi nợ” !
Để nỗi bâng khuâng : sẽ trả gì ?
Anh muốn gửi em : những buổi chiều
Hoàng hôn hồng trải, dạ hắt hiu.
Ngắm chùm Phượng đỏ ngiêng bóng nước
Cứ ngỡ rực hồng áo người yêu !
Muốn gửi cho em chiếc gương trong
Em soi gương mặt chợt ửng hồng,
Soi dáng hiền lành, đôi bím tóc.
(Bao bận chiều về, gợi vấn vương).
Muốn gửi tới em ngọn gió nồm,
Nhẹ vờn mái tóc lúc chiều hôm.
Lại muốn gửi em dòng nước mát
Cho mịn làn da, mượt tóc em.
Anh muốn gửi em một áng mây:
Lợp nón bên em suốt tháng ngày.
E nỗi dường dài không người đỡ,
Túi nhỏ bạn em ngại quá đầy.
(Buồng 201-KSG số 89 đường Nam Bộ- ngày 23/5/1981)
Chúc bạn Vui, Khỏe, quanh năm Phát tài.
Nỗi niềm muốn nối vòng dài,
Kết giao muôn nẻo, tương lai nối gần.
Thứ Hai, 6 tháng 7, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân