(Ghi chú: các từ trong ngoặc đơn () chỉ là
giải nghĩa từ ép vần học theo kiểu Cụ Bút Tre, chứ không đọc, thất vận!)
Sinh ra nào đã có
tên,
Thầy đồ thấy vậy
mang đên (đến) gán vào.
Rồi khi viết sách,
làm bao (báo),
Đặt ra bút hiệu,
danh hào (hão) rõ kêu.
Ngày nay lướt oét
sành điêu, (điệu)
Hộp thư lại đặt
“Ních niêu” a còng.
Dạo qua “Phờ Rúm”
(Forum) một vòng,
Nhận ra khối chuyện cho lòng rối tung.
Chữ thì có dấu, chữ
không,
LỚN CHÔNG lại tưởng
LỘN CHỒNG có khi.
THƯỢNG LƯƠNG là
cây nóc nhà,
THƯƠNG LƯỢNG thì
phải bàn ra tính vào.
Cuối năm muốn THƯỞNG
LƯƠNG cao,
Tình thân xin gửi
lời chào LƯƠNG THƯƠNG!
LƯỠNG PHÚC – Phúc
đến 2 đường,
Chẳng phải LƯỜNG
PHỤC chả thường cảnh giơi. (giới!)
Ai ơi, chớ HẠI
NGUYỆN THƠI
Xem HÀI NGUYỄN THỚI
thì đi cùng đường.
Như tôi đích thực
MẾN THƯƠNG,
Lại thành MEN THƯỞNG
trăm đường đầu đau.
Bạn là THÁNH CHỮ ở
đâu?
Hay là THÀNH CHỦ béo
trâu, rộng điền?
THANH CHÙ có đẹp
như tiên?
THẠNH CHU tỉ phú sẵn
tiền, lắm vang? (vàng)
LỘN CHÙA bởi tại lạc
đường,
Rượu say nên mới cứ
TƯỜNG MÀ NÔN.
Nhỡ khi được lệnh
công đồn,
Cứ say như thế lấn
lộn mục tiêu.
GIA LAM đâu khó
kém kia,
GIÀ LẮM thì chắc
đã về từ lâu.
GIẢ LÀM thì lắm kẻ
sầu,
GIÁ LẠM (phát) thì
lại kẻ giầu người kho. (khó)
GIÁ LÂM - Hoàng đế
đến kìa,
GIA LÂM thì lại là
quê Dương Xà. (Xá)
Nhớ câu “nan địch quần hồ”,
Chữ nghĩa đủ dấu đừng
nhờ người khang. (khác)
Bút Toè mang vẽ
chân dung,
Chưa quen bút sắt
vừa đùng (đúng) vừa sai.
MEN THƯƠNG ăn phải
ngứa khoai,
Lấy MEN THỬ ỐNG
góp bài bù khu. (khú)
Từ nay dấu má xin
đù, (đủ)
Để bà con đỡ tù mù
lộn dâu. (dấu)
Vui ta chỉ đụng đến
nhau,
Đừng đụng “vùng cấm”
mà đầu thành cui. (củi)
Chữ Việt đã định
rõ rồi,
Viết mà thiếu dấu lôi
thôi người đòng. (đọc)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân