Ở Công an tỉnh nọ, Diệu H được coi là hoa khôi của đơn vị nên lắm chàng săn đón. Diệu H chưa biết chọn ai liền mở cuộc trưng cầu dân ý. Chính Diệu H cũng không ngờ các sĩ quan từng làm bao tên tội phạm khiếp sợ lại lắm chuyện thế.
Chị thứ nhất bảo:
- Chồng chị làm ở bộ phận Bảo tàng của Phòng Công tác Chính trị, oai đấy nhưng lúc nào cũng: "Cấm sờ vào hiện vật", em đừng dây!
Chị thứ hai:
- Anh nhà chị rõ đẹp giai, lại công tác ở Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm hình sự nên khi mô cũng nói cần "Giữ nguyên hiện trường", chị ở nhà một mình hoài, buốn muốn ngán.
Chị thứ ba có chồng bên Kỹ thuật hình sự chắc vừa lòng bởi anh đầy kiến thức nhưng lại khuyên Diệu H:
-Ấy em chớ dây vào, mấy anh điệp khúc “Bày ra để đó, ngắm nghía, đo đo vẽ vẽ rồi thôi”.
Đang nản, gặp anh bên Văn phòng sắp ưng thuận liền được một chị có chồng làm Phó phòng này gọi ra rỉ tai:
- Đừng phí tuổi xuân em ạ, bởi mấy anh bàn giấy chỉ giỏi "Vạch ra , nhưng không làm gì hết".
Đúng lúc đó, chị Kim X. có chồng bên Cảnh sát giao thông lại bồi thêm:
- Này em, đừng có đụng vào mấy ông áo vàng mà mất họ có ngày bởi mấy ông chém dữ lắm, chẳng kể thân sơ và quan trọng là “Đi tối ngày, về nhà quya ra ngủ”.
Hôm gặp đứa bạn cùng khóa, vừa cưới chồng bên Phòng Hồ sơ nghiệp vụ, Diệu H hỏi thì bạn mặt ỉu xìu:
- Trông tốt mã vậy nhưng “Cất kĩ, bảo quản tốt”, nước non gì?
Giữa lúc băn khoăn chưa biết tính sao thì gặp ngay bà Dì có chồng là Đội trưởng Đội bắn súng của Công an tỉnh, bà cười:
- Cứ như tao là hết sẩy, gặp đối tác là chú mày “xả súng luôn và xả cho hết cơ số đạn mới thôi”. Tao vờ khuyên, ông liền ca câu Quan họ khá mùi: “Đừng thấy anh vơi đạn mà buồn, tuy rằng súng hết đạn nhưng còn, còn trong kho, í a ơi í a à… hự”! Bởi vậy Dì mới phơi phới thế này!
Diệu H mừng quýnh lao ngay đến trụ sở Phòng Cảnh sát Bảo vệ và Hỗ trợ tư pháp. Các xạ thủ phòng này mừng quýnh lên và…
Chị thứ nhất bảo:
- Chồng chị làm ở bộ phận Bảo tàng của Phòng Công tác Chính trị, oai đấy nhưng lúc nào cũng: "Cấm sờ vào hiện vật", em đừng dây!
Chị thứ hai:
- Anh nhà chị rõ đẹp giai, lại công tác ở Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm hình sự nên khi mô cũng nói cần "Giữ nguyên hiện trường", chị ở nhà một mình hoài, buốn muốn ngán.
Chị thứ ba có chồng bên Kỹ thuật hình sự chắc vừa lòng bởi anh đầy kiến thức nhưng lại khuyên Diệu H:
-Ấy em chớ dây vào, mấy anh điệp khúc “Bày ra để đó, ngắm nghía, đo đo vẽ vẽ rồi thôi”.
Đang nản, gặp anh bên Văn phòng sắp ưng thuận liền được một chị có chồng làm Phó phòng này gọi ra rỉ tai:
- Đừng phí tuổi xuân em ạ, bởi mấy anh bàn giấy chỉ giỏi "Vạch ra , nhưng không làm gì hết".
Đúng lúc đó, chị Kim X. có chồng bên Cảnh sát giao thông lại bồi thêm:
- Này em, đừng có đụng vào mấy ông áo vàng mà mất họ có ngày bởi mấy ông chém dữ lắm, chẳng kể thân sơ và quan trọng là “Đi tối ngày, về nhà quya ra ngủ”.
Hôm gặp đứa bạn cùng khóa, vừa cưới chồng bên Phòng Hồ sơ nghiệp vụ, Diệu H hỏi thì bạn mặt ỉu xìu:
- Trông tốt mã vậy nhưng “Cất kĩ, bảo quản tốt”, nước non gì?
Giữa lúc băn khoăn chưa biết tính sao thì gặp ngay bà Dì có chồng là Đội trưởng Đội bắn súng của Công an tỉnh, bà cười:
- Cứ như tao là hết sẩy, gặp đối tác là chú mày “xả súng luôn và xả cho hết cơ số đạn mới thôi”. Tao vờ khuyên, ông liền ca câu Quan họ khá mùi: “Đừng thấy anh vơi đạn mà buồn, tuy rằng súng hết đạn nhưng còn, còn trong kho, í a ơi í a à… hự”! Bởi vậy Dì mới phơi phới thế này!
Diệu H mừng quýnh lao ngay đến trụ sở Phòng Cảnh sát Bảo vệ và Hỗ trợ tư pháp. Các xạ thủ phòng này mừng quýnh lên và…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân