Liệt sĩ TRẦN KIM CHIẾN (nguyên Phó Trưởng Ty CA Lào Cai cũ) được tổ chức phân công vào Nam năm 1965 và đ/c đã hy sinh tại chiến trường, tháng 8/1967. Vào dịp Kỷ niệm ngày Thương binh liệt sĩ 27/7/2008 di hài đồng chí đã được đưa về và tổ chức truy điệu tại Hội trường Công an tỉnh Lào Cai.
Đất Lào Cai:
Núi không người đắp, dãy Hoàng Liên đẩy thảo mộc lên trời,
Sông chẳng ai đào, dòng Hồng Hà đưa phù sa ra biển.
Hôm nay:
Trời cao xanh, ăn quả ơn kẻ trồng cây,
Đất rực đỏ, uống nước nhớ ngày “Liệt sĩ”.
Lớp hậu sinh tề tựu quanh đây,
Nén Tâm nhang dâng người tiết liệt.
Nhớ tiên linh xưa :
Chương Mĩ vốn đất địa linh,
Hà Tây là vùng nhân kiệt.
Sinh Bính Dần khi ách đô hộ phủ khắp xóm khắp làng,
Sớm giác ngộ theo gương những anh hùng khí tiết.
Yêu mảnh đất biên cương bao khốn khó, ngổn ngang,
Lo sự nghiệp an ninh lúc trăng tròn, trăng khuyết.
Tin theo Đảng lên ngàn xanh xây vững vàng phên dậu,
Quyết vì dân rời đất Tổ dựng lâu đài luỹ thép .
Nơi quê mới, Toàn cơ quan chung mái nhà, dẫu xuôi, ngược, trẻ, già,
Chốn biên thùy, Cả tập thể cùng một chí luôn thuỷ chung, thắm thiết.
Một thời tiễu phỉ, nắng vàng sắc hùng thiêng,
Mấy thủa trừ gian, trời xanh màu da diết.
Những tưởng bền gan giữ an ninh trật tự cùng toàn dân đợi ngày rợp bóng cờ vui.
Ai hay thâm ý ngăn ngọn cờ Cách mạng, kẻ thù leo thang, lại cắt da chia thịt.
Năm 64, sau vịnh Bắc, bão đạn mưa bom lan khắp hậu phương,
Sang 65, dưới rừng Tây, lưới bủa kín trời dậy nơi trận tuyến.
Theo ý Đảng quyết tâm: có tát cạn Biển Đông cũng phải thống nhất Bắc - Nam,
Vâng lời Bác kêu gọi: Thề đốt cháy Trường Sơn, nguyện giành tự do - độc lập.
Vì thế cho nên:
Bộ quyết định tăng viện cho An ninh miền,
Anh làm đơn xin vào Nam chiến đấu.
Bàn giao công việc cho bạn bè đồng chí không quên hẹn ngày về,
Chia tay gia đình vẫn nhớ : "Ngày thống nhất đưa con đi chữa bệnh".
"Xẻ dọc Trường Sơn", Nằm gai nếm mật, thẳng hướng tới Bình Dương,
Dựng gây cơ sở, tập huấn mở trường, nở hoa trong lòng địch.
Là chiến sĩ tăng cường, từng trải núi rừng, đồn bốt, lăn lộn trong lòng dân soi tỏ chí kiên trinh,
Là An ninh khu 6, lại qua thành phố, đồng bằng, khôn khéo xây trận tuyến, rạng ngời lòng trung nghĩa.
Trường tranh đấu, gặp địch tại núi Một huyện Phan Lý Chàm,
Lực lượng chênh, đã anh dũng hy sinh tháng 8 năm 67.
Đồng đội tiếc thương,
Nhân dân ngưỡng mộ.
Ngày Đại thắng:
Đỏ rực cờ sao, được biên về Ngôi mộ 30, hàng 20 khu 2,
Nhưng mãi sau này mới hay đó chỉ là nấm mồ tưởng niệm.
Chẳng trách ai trong bộn bề công việc hậu chiến tranh,
Chỉ đau lòng gia đình đồng đội bởi mộ phần đâu không biết.
Thế mới hay:
Để có ngày đoàn tụ, bao máu xương đổ xuống núi sông này,
Vì sự nghiệp an ninh, gương liệt sỹ kể làm sao cho xiết.
Thân đồng bào trôi xuống dòng, Máu lặn xuống đáy sông, nước vẫn xanh ngăn ngắt, nhớ thương mặn chát khôn nguôi,
Xác liệt sĩ nằm dưới mộ, Xương chìm sâu lòng đồi, hoa cứ đỏ bồi hồi, nghĩa nặng ngậm ngùi khói biếc.
Hỡi ôi!
Bao bận kiếm tìm, Cháu con toàn gia đâu kể đất lạ, đường xa,
Nhiều lần thăm hỏi, Công an 2 tỉnh chẳng quản tháng năm cách trở.
Vong chưa thông, trời chưa thấu nên vẫn mịt mùng, thêm nhân bội nỗi buồn đau,
Duyên đã tới, Tâm đã thành, đặng tìm thấy mộ trong niềm vui trào nước mắt.
Hôm nay:
Quê hương đổi mới nhờ địa lợi mà bát ngát màu xanh,
Nội lực phát huy lấy nhân hoà để vượt qua thử thách.
61 năm kỉ niệm, lồng lộng cờ hoa từ Cửa khẩu đến Hội trường,
40 thu lưu lạc, rộn ràng tâm thức cụ trở về trong vòng tay thân thiết.
Do vậy:
Tạo hoá vốn vô cùng,
Âm dương dù cách biệt.
Văn tế đôi dòng,
Tâm nhang một nén.
Lòng thành cầu cho anh linh người mất an giấc ngàn thu,
Tâm sáng mong sao đất nước bình yên, đường dài tới đích!
Dân ơn, mong phù hộ giầu mạnh yên bình,
Ngành nhớ, quyết noi gương xây vững vàng trong sạch.
Tổ tông muôn năm mãi mãi ngậm cười
Con cháu vạn xuân đời trung liệt!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân