Ngoảnh trông Tết đã đến gần,
Giá lên, thưởng thấp biết mần sao đây?
Vợ luôn hối thúc tối ngày:
Tết đến nhớ phải sắm này, mua kia.
Dưới quê các bác nhắn về,
Thêm “Meo” gái “rượu” liệt kê đủ điều!
*
Hàng phố bảo: dẫu hơi nghèo,
Vẫn hơn khối cảnh vớt bèo, đào ao!
*
Người sắm, ta sắm kém sao:
Cũng đôi lạng kẹo, vài bao giấy hồng.
Hàng ngoại dứt khoát rằng không,
Bởi đồ nhập lậu dễ ung thư...tiền!
Gọi là chút lễ Gia tiên,
Lòng thành lễ bạc còn hơn dối lừa.
*
Mai kia, mong đến bao giờ:
Khỏi lo cơm áo, khỏi lo Tết về?
Thế mà có khối kẻ “khờ”:
Chỉ mong Tết đến để chờ Phong bao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Tôn trọng nguyên tắc cộng đồng và sở nguyện cá nhân